sù jiàn dé jiāng
宿 建德江
kōng jiāng rì mù suǒ yōu rén
空 江 日 暮 锁 幽 人
yān zhào hán yān lóu shàng tǔ
烟 照 寒 烟 楼 上 土
hú guāng qiū yuè liǎng xiāng hé
湖 光 秋 月 两 相 和
dàn wù bó zhōu xīn yǒu tián
淡 雾 泊 舟 心 有 天
这首诗是唐代诗人孟浩然所作,描绘了他在建德江边夜晚泊舟时的心境。诗中通过描写自然景色,表达了诗人内心的孤寂和对人生境遇的感慨。