天文篇
天 tīan 地 dì 初 chū 开 kāi
日 rì 月 yuè 照 zhào 明 míng
北 běi 斗 dǒu 南 nán 斗 dǒu
东 dōng 西 xī 四 sì 方 fāng
春 chūn 夏 xià 秋 qiū 冬 dōng
寒 hán 来 lái 暑 shǔ 去 qù
风 fēng 调 tiáo 雨 yǔ 顺 shùn
五 wǔ 行 xíng 和 hé 谐 xié
星 xīng 辰 chén 宝 bǎo 石 shí
月 yuè 宫 gōng 嫦 cháng 娥 é
雷 léi 公 gōng 鼓 gǔ 劲 jìn
电 diàn 师 shī 炫 xuàn 彩 cǎi
云 yún 开 kāi 见 jiàn 日 rì
雾 wù 散 sàn 看 kàn 天 tiān
天 tiān 文 wén 奇 qí 象 xiàng
地 dì 理 lǐ 幽 yōu 深 shēn
这段文字简明扼要地介绍了天文的基本概念和现象,通过拼音标注,帮助现代人更好地理解和记忆这些古代知识。希望对大家的学习有所帮助。